Lots of things going on at the moment, Phần 2: 2/9 (phần 2)

5h ngủ, mặc nguyên cây đen đã cùng mình chiến suốt 12 tiếng qua. 9h dậy. Ăn sáng với người anh em đã không quản đường xa đến chơi, đến uống và đến ngủ với mình (cảm ơn ông nhiều nhé, không biết khi nào sẽ là lần tiếp theo đây...) Bật con lenovo lên, scroll qua timeline, tình hình là chưa ai dậy viết mấy post sến về 2/9 =)) Phân vân không biết có nên viết 1 cái không, càng ngày càng tốn nhiều thời gian produce. Nhưng mà không viết thì... không khi nào viết được nữa; bản năng shortcut trỗi dậy, ctrl+t, b, enter, new post =)) Theo đúng tinh thần Rewind - Ngược dòng thời gian, đề post này giống hệt post năm ngoái. Style tl;dr cũng giống hệt.

Nhưng những gì đã xảy ra thì không.

Được làm president nên không còn được làm kịch, không còn đứng booth, không còn đứng bus. Vẫn uống, vẫn ngáo, vẫn nói nhảm và ôm nhiều người, nhưng cảm giác thì khác hẳn. 3 tháng chiến đấu cho 1 buổi tối, có quá nhiều thứ để nói với quá nhiều người. Cảm ơn cũng nhiều mà xin lỗi có khi còn nhiều hơn.

Trước nhất là xin lỗi tất cả mọi người vì việc duy nhất mà mình in charge từ đầu đến cuối là xin approval với venue mãi mới làm xong. Lắm lúc tưởng là xong rồi mà hóa ra là chưa xong, ảnh hưởng cực nhiều đến việc chuẩn bị của mọi người. Mỗi lần có người hỏi là venue đến đâu rồi, xin được chưa là một lần mình chả biết phải nói gì ngoài mấy câu "em đang cố" hay ngại nhất là "mọi người assume là mình sẽ làm 4/9 đi". Mình không giỏi nói dối; post mấy câu đấy lên facebook/ whatsapp với mọi người thì mình giấu được emotions, còn đã face to face với mọi người thì mình nói thế thôi chứ mọi người nhìn vào mặt mình là biết thừa. Chưa kể tính mình hay sharing, không control được nên đáng lẽ ra những việc behind the scenes như thế không nhiều người nên biết mà cuối cùng nhiều người biết vl, nghe toàn thấy discouraging chứ chả có tí encouragement nào cả mặc dù nhiệm vụ của mình là encourage mọi người. Chỉ mong mọi người hiểu là mình đã cố gắng hết sức; mọi người sốt ruột 1 thì mình sốt ruột 10, đến gần ngày thì chắc là 100, 1000, bỏ học luôn để có thời gian mà sốt ruột. Cảm ơn mọi người đã luôn tin tưởng mình (nhắc đến cái này thì cảm động nhất là lúc Hoàng nhắn trên group chat của Big7 câu "in Huy Anh we trust :3", anh không rep, câu này ngắn nhưng em không biết nó có ý nghĩa với anh thế nào đâu). Cảm ơn Hải, chị Nhi, Phương Anh, Phong, Tuấn, Nhật Minh, Hoàng và Đức (basically top 5 và các heads) đã làm ra proposal, làm ra materials, làm ra mọi thứ để mình có thể vận dụng khả năng talk like a Singaporean với SAO. Cũng xin cảm ơn M1 vì đã đẻ ra gói $23 50 ngày quá bá đạo, quyết định chuyển mạng cách đây hơn 5 năm quả thật không sai lầm.

Đang nói đến BCH, không có mọi người thì sẽ không có 2/9. Hải là người làm nhiều việc nhất cho chương trình, lên flow từ đầu đến cuối, coordinate tất cả mọi người, xong cuối còn là stage manager nữa. Đừng quên video One year recap mà mọi người không được xem vì chương trình overrun. Một chi tiết nhỏ là trong speech president mà anh plan có một đoạn cuối là hát chúc mừng sinh nhật em nhưng vì thời gian có hạn (hay chính xác hơn là anh quên, fuck) nên nó đã không lên sóng. Xin lỗi em nhiều nhé, và mong rằng bây giờ anh chúc mừng sinh nhật em là không quá muộn, mong rằng em đã có một ngày sinh nhật đáng nhớ. Chị Nhi là người cùng em lo vụ approval với venue, cảm ơn chị vì đã cùng em lo nhé vì có mỗi một người lo thì không biết bao giờ sẽ xong. Lắm lúc em cũng bận này bận nọ nhưng chị luôn giúp em stay on track. Cũng chỉ có 2 người là chị em mình có full, real-time access đến email thread với SAO (những người còn lại trong BCH thì either là chỉ bcc or chỉ được forward) nên đôi khi cũng chỉ có em với chị ngồi discuss response vì... chắc chắn em với chị discuss sẽ nhanh hơn là post vào group xong đợi mọi người =)) Phương Anh thì không phải nói nhiều, điều hành external quá mạnh. Không nhiều người biết là Phương Anh bị dạ dày, thức đêm là sẽ đau thế mà vẫn cố thức để làm với mọi người. Nhiều lúc tớ cảm thấy cực kì có lỗi khi thấy cậu phải làm việc như vậy; có một vài lúc khác là về đêm lắm chuyện nên không có việc vẫn whatsapp, mà có lúc đang nói về non-work-related matters mà thế quái nào lại quay về việc =)) Tuấn em cũng là một người nữa có vấn đề với sự thức đêm; nhiều lúc anh cũng tự nhủ là nếu em thức được thì anh không có lí do gì để không thức cùng, và thực sự thì mấy dòng này không bao giờ là đủ để cảm ơn em, Phương Anh và team Liaison vì đã lo cho bộ mặt của VNNTU mình (và cả của mình nữa, lắm lúc mình không được mindful lắm nhưng hai người luôn nhắc nhở mình làm sao cho đúng. esp Phương Anh). Và cảm ơn hai người vì đã là hai emotional pillars of support lớn nhất cho mình trong suốt thời gian qua. Cho phép anh dùng trademark của Tuấn khi say là làm vài câu tiếng Anh: sometimes it doesn't really matter how far we go; what's more important is that we go together. Phong thì đối với em có lẽ đây là lần đầu tiên em được chạm vào budget, lần đầu phải process nhiều tiền đến vậy nên đôi lúc anh cảm thấy em bị "ngơp". Nói thật với em là lần đầu của anh cũng khổ lắm, nhưng quan trọng là mình phải từ từ học, chỉ cần put your heart into it, và em đang làm được điều đó và làm rất tốt. Có anh ở đây em, anh sẽ không để cho ai đồ phải bơ vơ trong đống tiền. Cố lên em =)) Hoàng và Đức thì lo booth, lo content cho một số phần quan trọng trong 2/9 một cách rất efficient. Đôi khi anh cũng muốn smoke weed cùng 2 đứa để làm mình efficient hơn =)) Sau 2/9 thì việc của 2 đứa sẽ nhiều, anh mong là 2 đứa có chút thời gian nghỉ ngơi trước khi chiến tiếp và luôn nhớ rằng anh sẽ support 2 đứa hết mình nhé. Nhật Minh là một trong những người mạnh nhất mà mình có cơ hội được làm việc cùng, ôm hết cái này đến cái khác. One man làm poster, videos, certs, nametag sang chảnh, trang trí slides, chưa kể điều hành team và kiêm luôn MC 2/9, cộng với kịch Yunnan. Tôi thực sự thấy rất có lỗi khi là advisor mà chẳng làm được gì nhiều cho ông và cho team, nhận vụ tech mà cuối cùng mãi không tiến triển được gì, đến ngày diễn thì quá rush. Chắc chắn tôi có thể làm tốt hơn thế ông ạ mà tôi không làm được. Mong rằng là event sau tôi có thể giúp được ông nhiều hơn, ta còn vụ trang chủ chưa lo =)) Còn 3 cụm trưởng Lê Vũ, chị Tâm và anh Long, dù chỉ có hơn 2 tuần (sau khi lift 4/9 assumption là 3) nhưng như mọi năm kịch các cụm vẫn luôn là đỉnh cao của sự đầu tư chuẩn bị và công sức thực hiện của tất cả mọi người. Chính mọi người đã làm cho 2/9 để lại dấu ấn đặc biệt như vậy, cảm ơn mọi người rất nhiều. Chúc mừng chị Tâm nhé, cuối cùng đã không phải cắn lưỡi =)) Vũ và anh Long đừng buồn, tất cả mọi người đều đã cống hiến cho khán giả hơn 1 tiếng cười đau cả bụng. Mọi người có thể không về nhất nhưng quan trọng hơn là mọi người đã có những giờ phút vui vẻ bên nhau (apply cho cả team thắng nhé). Và em nghĩ là mọi người trân trọng điều đó hơn là thắng thua.

Nghĩ lại thì BCH hầu hết là bằng/ kém tuổi mình mà còn làm được hơn mình nhiều.

Cả buổi làm được mỗi tấm ảnh thì không có mặt hết mọi người.


Hết việc BCH, đến ngày thật thì mình không là president nữa (most of the time), mà là chief technician.

Như đã nói ở trên, lỗi vl.

Supposedly là phải confirm team technicians trước 6/9. 9/9 đến tổng duyệt, vẫn không có đủ technicians. Bao nhiêu lời hứa về tác phong làm việc chuyên nghiệp đã đổ, đến mức chị Nhi phải đi kêu gọi tứ tung mới assemble được 1 team 4 người - projection, sound, light và camera. Cảm ơn anh Lộc, Tú, Giang và Phong đã nhận công việc chẳng đơn giản này, và xin lỗi mọi người rất nhiều vì đã không chuẩn bị tâm lý cho mọi người từ sớm hơn. Chỉ một buổi tổng duyệt rồi sau đó làm thật thì quả thật là quá ít cho một hệ thống phức tạp như LKC - như mình tự nhận là có chút kinh nghiệm làm sound engineer cũng cảm thấy khó khăn với sound vì... nhiều nút hơn thường làm. Đến ngày làm thật thì mình còn tệ hơn, chỉ ở trên control room trong lúc setup và 45' đầu trước khi bắt đầu kịch, khi mọi thứ còn đơn giản, còn phần quan trọng nhất (và phức tạp nhất) thì bỏ rơi anh em xuống audience (để chấm kịch). Phần đơn giản cũng đã có một vài lỗi rồi, đến phần phức tạp thì... mình cũng không muốn nói nữa, chỉ muốn nhảy lại lên control room. Biết nói gì khi cái thằng supposedly nó phải quen với timeline và hệ thống nhất thì không ở đấy để giúp đỡ anh em, còn anh em đã làm hết sức mình rồi khi mà mới làm việc (với các tech năm ngoái là làm quen lại) với hệ thống được có 24h đồng hồ. Nhân đây cũng xin cảm ơn Hải stage manager, chị Nhi performance coordinator và đội stage đã phối hợp nhịp nhàng với tech ở trên này. Mọi người quá vất vả và phải hi sinh quá nhiều rồi. Xin lỗi nếu như mình có gì sơ suất với mọi người nhé, và mình sẽ cố gắng để năm sau trở lại control room ấy nó sẽ khác.

Còn 2 bác technician của trường nữa (thực ra có anh Mohammed light tech khá trẻ, ban đầu nhắn tin còn kêu mình là "sir", nhưng mà thôi cứ gọi là bác cho thân thương), vất vả cho họ quá khi phải làm overtime. Không có 2 bác thì cháu chắc chết.

Cả 2/9 lúc nào cũng căng thẳng, không đón tiếp khách đầu giờ, intermission thì không khác gì usher, chả nói chuyện được với ai, đến được mỗi đoạn cuối có tí giải trí thì mặt căng như đồng tiền nên thành ra trông chả thoái mái lắm (mặc dù hát vẫn hay, mọi người công nhận nhé chứ mình đâu dám thừa nhận =)). Chắc cũng vì thế mà đến cuối khi ra SRC gặp Yunnan có lẽ mình uống nhiều bia hơn bình thường. Vẫn nói nhảm, vẫn ôm (và được ôm) rất nhiều người, được nghe rất nhiều người chia sẻ cảm xúc thật của mình. Được nghe rất nhiều lời cảm ơn của mọi người dành cho nhau.

Cảm thấy mình đã làm được gì đó có ý nghĩa với mọi người. Thế là thành công rồi.

5h sáng dắt người anh em về phòng. 9h dậy ăn sáng, chém gió, tiễn người anh em về, bị Diệu Anh bắt gặp đang abcxyz và đến bây giờ nó vẫn đùa được với mình về chuyện ở bus stop. 11h bật lenovo lên, lúc bắt đầu viết thì chưa ai dậy để viết mấy câu sến về 2/9 nhưng đến lúc gần viết xong thì một dãy dài post sến đã lên. Lúc bắt đầu viết thì bật nguyên playlist nhạc kịch Yunnan năm ngoái, nhưng đến lúc gần viết xong thì chỉ còn Green Pastures lặp đi lặp lại. Cảm giác buồn, nhưng có lẽ không phải buồn vì còn nhiều lỗi, mà là buồn vì không còn cơ hội nào để làm cả 2/9 nữa. 3 tháng trôi qua quá nhanh, có nhiều khó khăn nhưng thực sự có khó khăn như vậy thì mới thấy sự nhiệt tình ủng hộ của mọi người nó đáng quý thế nào. Quan trọng là học được khá nhiều thứ và có lẽ cũng cứng hơn một chút. Thế cũng là thành công rồi.

Sau 2/9 nếu như năm ngoái thì mọi thứ rồi sẽ quay trở về trạng thái quen thuộc của nó, còn năm nay thì... 2 tuần nữa là sports comp. Những ngày tháng chiến đấu sẽ còn tiếp tục.

Nhưng chỉ cần có sự ủng hộ của mọi người thì không có gì là không thể.

Cảm ơn tất cả mọi người nhé. Hãy vẫn mãi là một gia đình.

#vnntu15

Comments

Popular posts from this blog

Lots of things going on at the moment, Phần 2: 2/9 (phần 3)

16

12